Không còn ngủ giữa lòng hoa
Mà về ngủ giữa yêu ma tập dần
Đã không còn bước phong trần
Lại mong có thể như lần bước xưa
Đã qua thời thức trong mưa
Ngủ thôi đời chỉ lạ vừa hôm qua
Không em bốn biển là nhà
Có em bốn biển cũng là quê hương
Đừng gấp nếp chút văn chương
Chữ trong thường mộng như dường đã phai
Còn nguyên bóng nhỏ đường dài
Đông phong lạnh, tuyết tầm mai tương phùng