MÃI CÒN TRỤ GIỮA MÔNG MÊNH

Thật ra cái buồn không chết
Chỉ là đôi lúc ngủ quên
Thật ra tình yêu chưa từng chấm hết
Chỉ là trụ giữa mông mênh

Thành phố ấy không tin, cũng tốt
Em không tin, cũng hay
Bạn không tin, cũng phải
Hắn hoài nghi hắn nữa là

Một chút lạnh đã về
Sáu giờ chiều trời tối
Dẫu đi chơi rồi về
Vẫn hỏi ngày : Sao vội ?

Chàng gặp nàng trên khung mây
Mây đưa nàng đi biệt
Làm sao nàng nhận biết
Thời gian không làm tan…

Leave a Comment