NGỒI TRÊN CÁNH GIÓ

Từ aỏ mộng rong chơi cùng ảo giác
Tay cầm về sương khói vậy mà vui
Từ khoảng cách chợt gần hơn khoảng cách
Người trong tranh nhưng thân mật nụ cười

Tay viết xuống- thử cùng em lan tỏa
Phải còn nhau là tiếp tục chi ly ?
Tay viết xuống trên từng trang của lá
Em cứ mù trong bốn biển mây

Ta nhặt lại những nụ cười đã mất
Ta hồi sinh sau cú chết bên trời
Là tưởng vọng và cuối cùng đối đãi
Ta thật tình chỉ dăm phút rong chơi

Từ đơn lẻ bổng một ngày đa dạng
Đi với về, đâu nhất thiết phải thành công
Để cái bắt vẫn còn nguyên vô hạn
Mong ta đừng đứng lại, cứ lang thang

Leave a Comment