Vàng phai ngay cả nhánh sông
Bỏ tôi ở lại bên giồng ngô khoai
Bài thơ dù có qua mau
Sẽ còn quay lại một ngày mai kia
Chỉ là
Có nhiều điều không thể quay lại
Nơi nỗi buồn lịch sử
Là từng trang vô tâm
Anh cùng em rong chơi
Trong cõi trời Bát Nhã
Anh cùng em ra khơi
Cho một hành trình mới
Ờ, thơ là sáng tao
Anh dựng xong làng chài
Em thích không, ở lại
Với bình minh ban mai
Không có tù ngục cho một thi sĩ
Không thể biến mất đôi cánh tình yêu
Có em từ hư loãng
Tứ ít trong lời nhiều