Mượn nàng một ít thanh xuân
Mượn thơ nhúm chữ, mượn ngày tự do
Mượn từ màu xám của tro
Màu đen của đất, màu đời phù hư
Một cú đấm thẳng
Hay một cú đá ngang
Vỡ toang kiềm tỏa
Em không yêu anh, quên đi
Đời không yêu anh, quên đi
Động trong bất động
Thủ thỉ, thút thít, thì thầm
Đá muôn đời nhập định
Trôi về đâu, cuộc tình
Trả lại nàng đôi mắt
Trả lại nàng thanh xuân
Ta mượn gì, trả hết
Chỉ giử em, bóng hình…