Em từ thức suốt trong kinh
Tôi về xóa mộng như hình chẳng vơi
Giếng làm gì có biển khơi
Kệ tôi đứng chết với lời sắc không
Em gieo oan khổ nhẹ nhàng
Rồi quên như thể điểm trang chưa hề
Tôi từ mặc áo đam mê
Cuồng ca vọng bóng em về nửa đêm…
Loay hoay tan bóng vỡ hình
Chân như tuyệt lộ, vô minh dặm dài
Mai đành tắm suối bi ai
Trầm luân thánh nữ, trang đài ngủ ôm