Anh không muốn đọc mấy chữ “ ……”
Hãy để chúng trong dấu ngoặc
Anh không muốn lột trần cuộc đời
Nỗi buồn anh đã đủ
Nhưng muốn tụng kinh gõ mõ
Cho một thăng tiến nhân sinh
Anh sẽ không ngần ngại
Đạp tan đi tế đàn
Hãy trả giá cho bữa ăn trưa
Đứng dậy từ nướt mắt
Tự mình phải xé tung
Cửa nhân gian tù ngục
Hãy đốt đi nỗi buồn
Và chôn luôn cái chết
Con phượng hoàng tái sinh
Tự mình thay móng vuốt
“ Nếu chúng không mở cửa “
“ Con lau giày mà đi “
“ Còn những cánh cửa khác “
Tự hành “ BI TRÍ DŨNG “
Trên từng bước cô đơn
Hoa tươi rồi phải nở
Khi đất trời sang xuân