CÁI NẤM
Dù bị ăn tươi
Hay chết
Miễn gần hơi thở anh.
MẶT TRỜI
Xuyên suốt chỉ để gặp
Môi em
Một nụ cười
Ơ KIA
Ôm anh em mệt quá
Mà sao
Khó thả ra
CHẾT TIỆT
Những bài thơ tưởng như ngọn đèn
Thắp
Trong ánh nắng
KHÔNG CHƠI
Anh làm thơ như phù thủy
Em ngộp
Bắt đền anh
THỜI DƯ
Khi ngón tay gõ chữ
Nhưng tâm tình không lăn
Chữ chìm vào tịch lặng