Chưa từng nguyệt tận
Và em
Áo tha thướt gió trong mềm bước tôi
Theo nhau
Đến phút hạ hồi ?
Ô kìa, xốc xếch, lôi thôi
Tội gì ?
Đã từng, nghỉ mệt, rồi đi
Chết ai ?
Ai chết ?
Trong ngày đuổi nhau…
Thế giới giờ buồn quá
Ôm, khó lòng buông tay
Chỗ kiệt cùng nước mắt
Bom nổ và đạn…bay
Tôi, kẻ bước ra từ chiến tranh
Dù không biết chiến trường là gì
Nhưng tôi biết lỗi không từ những viên đạn
Cũng không phải lỗi từ người bắn đi
Thơ thất bại ?
Khi suối nguồn hoang vu
Hình như thơ mãi lớn
Dù không gian ngục tù