Đôi khi chúng ta chỉ cần một ít gió
Như nàng
Khoanh bút thành trăng
Chơi thôi mà
Có đau
Anh chịu
Tổ sư anh !
Anh chịu cái gì ?
Lá vàng cho ngày xanh
Em vàng cho anh vỡ
Con đường về quán rượu
Ngõ trúc đến lầu thơ
Chơi thôi mà
Những người tình vô diện
Em cứ thản nhiên quên
Mặc anh từng bước đến