Ngày Cứ Thế

Không phải gió cũng không là sấm sét
Chẳng là mây cũng chẳng phải Quỳnh hoa
Một phút cùng thần thức đến phương xa
Thơ đối mặt với chiến trường thơ bất lực

Ta có một thời vô vàn tê nhức
Sao con người không thể sống thương nhau
Ta vẫn biết còn nguyên kia, áp bức
Thơ làm gì để cứu những hồn đau

Thơ vô tận nhưng sức người hữu hạn
Rất vu vơ- bút lực- một sư đoàn
Chúa có cần một cách mạng trần gian
Hay thương khó cũng một phần trong ý Chúa

Xin cảm ơn đôi mắt em là lụa
Và bên em ta có một khung trời
Ta biết mình không đủ sức ra khơi
Con chim hót ngoài song, ngày cứ thế…

Leave a Comment