Đôi khi buồn với ngón tay
Không chi để vuốt; không bày nỗi, hoang
Lẽ nào
Chẳng thể riêng mang
Cánh đồng của qủy, mơ màng với trăng
Thử viết
Mở ra trùng trùng chiến trường
Những con thú yêu nhau
Siết mạnh đi anh, nhớ
Cõi tình như hoa nở
Ngày xuân
Thử đột kích vào bóng tối
Thủ thỉ cùng ma
Anh yêu em nhiều, nhiều lắm
Em vì sao…tha, tha…
Bất giác nhìn ra điều huyễn tưởng
Vơi đi tương tư ngày
Bất giác nhìn ra không chỉ một
Ly đầy trong quảng xa