TA BIẾT

Có cô thiếu nữ bên hàng xóm
Thường liếc nhìn ta miệng mỉm cười
Ta biết nhưng mà ta chẳng nói
Mong nàng có được phút giây vui

Có ai, thiếu phụ ngoài muôn dặm
Nàng đọc thơ ta chỉ nhếch môi
Ta biết- đem thương mà nuốt xuống
Tội nàng năm tháng với đơn côi

Có người lóe chớp không đâu cả
Bảo bốn trời Thu cháy cả rồi
Ta biết, làm sao ta chẳng biết
Những lời gian dối khắp muôn nơi

Có em thỏ thẻ từ muôn kiếp
Còn đợi chờ nhau đến lúc nào
Ta biết, cũng đành như chẳng biết
Có lần ta gặp giữa chiêm bao

Leave a Comment