Dỗ Giùm Anh Một Tiếng

Vẫn nghĩ thơ cùng người đi chinh phục không gian
Chỉ là chưa chinh phục nổi nàng không gian đã nổ tung từng mảnh
Thơ trốn chạy
Thơ câm
Nụ cười méo xệch
Nếu biết đi không tới
Nếu biết đời oan khiên
Nếu biết ngày cần lửa
Và đêm cần yêu ma…

Đã tạo thành chay tịnh
Cớ sao giờ chưa quên
Thơ với người, xin lỗi
Ai còn trong mông mênh

Với hành trình tự luyến
Trên con đường nhớ thương
Cũng phải cần sám hối
Cũng phải cần hỏa thiêu

Mỗi ngày vui với chữ
Chữ khóc bầm ruột gan
Mỗi ngày thêm một cữ
Tiếng gõ ngoài quan san

Em khóc giùm một tiếng
Khuyên anh thôi mơ màng
Dỗ giùm anh một tiếng
Dù có bị hàm oan

Leave a Comment