Tôi Ngồi Sơn Phết Nhân Gian

Tôi thường tản mạn lai rai
Nửa ôm em
Nửa thở dài
Đừng ôm…
Khó khăn là chuyện biết người
Cảm ơn từ những nụ cười hàm oan

Ừ thời mỹ hảo hồng nhan
Thơ tôi cùng với bóng nàng sánh đôi
Rằng thì thôi
Khó lòng thôi
Dẫu thêm muôn kiếp
Vẫn hồi
Một, hai…

Bạn không chết
Và nàng, càng không chết
Tôi đang ngồi
Sơn phết
Cõi nhân gian

Leave a Comment