Rất kỳ lạ- vàng tươi- một đóa
Nở hồn nhiên trước cửa nhà ta
Lâu rồi không đến biển
Vẫn còn- sóng vỗ- bờ xa
Ta khóa lấp và ta khai mở
Thật tình ra không phải chính mình
Em tắt nến và ta thắp nến
Như vô tình chẳng tưởng về nhau
Câu hỏi “ bao giờ “ như hạnh phúc
Ta còn nguyên vẹn tuổi thanh xuân
Trăng còn nguyên vẹn trăng mười sáu
Trên cát thơ đề “ anh nhớ em “
Mới hay hồi ức là thơ mộng
Mai còn tưởng vọng – một thời đi