Khi Thơ Là Dòng Sông

Chúng ta không thể bắn nát quá khứ
Chúng ta chỉ có thể bắn nát những xuyên tạc lịch sử
Chúng ta chỉ có thể bắn nát cái cương lĩnh vay mượn
Chúng ta chỉ có thể bắn nát những tượng đài nghìn tỷ làm dày lên nỗi đau của dân tộc, làm cay mắt tương lai
Chúng ta phải bắn nát những tư duy một chiều, những tư duy quỳ, bái lạy
Chúng ta cần bắn nát tinh thần háo danh, lòe loặt, phù phiếm…
Nhưng thơ chưa từng là viên đạn
Thơ vỗ về em

Cái chết của một vì sao
Lửa !
Cái đau của giọt nước mắt
Băng hàn !
Trong tận cùng đơn độc
Em bước vào tương lai !

Khi thơ là dòng sông
Chảy ước mơ về biển
Mong sao đóa hoa hồng
Nở ra và
Bất biến.

Leave a Comment