Chàng thật sự mong mùa xuân đi tới
Không có hận thù đố kỵ phân chia chia
Chàng thật sự mong thấy ra điều chờ đợi
Những bất hạnh của con người cần phải qua trang
Hãy đến với trái tim mỗi người bằng lời chúc phúc
Hãy nghĩ mai sau không là một cuối cùng
Ta từ giả và rồi ta trở lại
Thế gian nầy còn đó ước mơ chung
Có những người thơ không nhàn nhã làm thơ
Nhưng là bước đi bằng nụ cười và nhiệt huyết
Họ đánh thức những tấm lòng đầy dị biệt
Rằng chúng ta, con người, cần sánh bước bên nhau
Chàng cảm ơn rừng hoa không chỉ có một màu
Mà tất cả đã làm nên hương phấn
Chàng mong mõi trái tim thôi thù hận
Và tình người bao phủ khắp Đông Tây
Nàng cần phải làm thơ ?
Khi vần điệu từ trái tim nàng lan tỏa…