Thơ tôi thường có vãi dư
Quấn từ chân, quấn
Từ từ quấn lên
Nàng tin về câu nói giởn trong thơ
Nàng đắm mình trong sự mù tối từ thơ
Nàng cố gắng tìm kiếm một cái nút ruồi đâu đó của một gã biến thái
Nàng hỏi trong thế giới của nàng những ông thần nằm ở nơi đâu
Sẽ ấm áp và ngọt ngào biết mấy
Nàng biết tôi, một người yêu thích đồ cổ; nên nàng cẩn thận từ nút áo tới dây lưng
Mọi xô lệch không có trong truyền thuyết…
Tôi biết mình rất sai
Nàng đã đến với tôi như một ngọn núi
Và coi tôi là một tên đần