Nàng Khép Một Khung Sầu

Thiên nhiên luyện lá thành bùn
Còn anh đốt lá
Nhàn ngồi đọc thơ
Mai sau viết gởi, bây giờ
Luyến lưu để lại bên bờ cỏ lau…
…….

Em và cỏ
Rối tung lên
Đọc em
Thơ chở mấy màu bể dâu…
………

Đời
Sương hkói nhỉ ?
Tình
Chở về đâu ?
Không còn bạch lạp thắp
Điện sáng ở trên đầu…
…….

Ưu tư vàng, động
Lá rơi
Vét lòng cổ mộ
Chép lời tử, sinh
……

Nói
Một cách nói
Em cười nhẹ- thôi đi !
Không phải là ảo giác
Nàng khép một khung sầu…

Leave a Comment