Ngồi nhìn tuyết trắng sườn non
Bao lâu áo lụa hãy còn quấn quanh ?
Em là tuyết trắng và anh
Lạnh theo hướng nhớ đã thành thảo lư
Nhân gian vo lại thành hòn
Đi trong bát nhã về còn chân như ?
Suối khe rồi cũng tạ từ
Bay theo cánh nhạn; không dư, tặng người
Vịn vào trăng để chim bao
Thò tay đáy nước ba đào bốn phương
Cảm ơn nàng những mùa hương
Khép là tưởng niệm; mở, dường, có nhau