Tưởng rằng có đọc được vài quyển sách nhưng rồi hiểu ra chưa đọc được gì
Tưởng rằng từng bước đi đã rất xa khi nhìn lại mảnh vườn chưa bước khỏi
Tưởng rằng con tim rách tơi rách tả vì đụng ai cũng yêu đụng ai cũng nhớ té ra cúi đầu nhìn lại hình như không trầy xước chi chi
Ôi cái tưởng một thời
Dưới chân cầu nước chảy
Chảy cả mùa thu xưa…
Địa ngục có thật ?
Và,
Thiên đường có thật ?
Ôm em chết với nhìn em rồi chết, khác nhau ?
Không làm gì, thời viết
Chữ buồn theo khói bay…
Vẫn còn đấy những mắt nhìn độ lượng
Vẫn còn kia những con đường
Vẫn những giao thoa ngục tù và xa lộ văn chương
Đêm tít tắp
Ngày chưa từng giới hạn
Mỗi văn bản có con chuồn chuồn về đọc
Mỗi câu thơ thả vào trời cho con chim sáo ngâm nga
Tưởng là khát nhưng sông đầy nước mát
Em nhìn cười
Anh mãi với hôm qua