Ta vụng dại lỡ yêu nàng má thắm
Theo gót nàng lạc đến núi sông thơ
Thế là đắm vào nhu tình rất ngọt
Thế là đời ngáo ngáo với ngơ ngơ
Ta giải nghĩa cuộc đời theo phía ảo
Thêm một ngày cọng một đã thành hai
Trong ý nghĩ cũng chỉ còn mắt ngó
Cùng sông thu nguyên vẹn giấc mơ dài
Ta xông trận chiến trường không tiếng súng
Mỗi bình minh là một chuyến xuyên không
Ta biến hoá đi thăm nàng biến hoá
Và mây kia trong ẩn ngữ phiêu bồng
Rất xinh đẹp, nhân gian hành, đã đủ
Gặp một lần chúc tụng với trăm trăm năm
Em thanh thoát và bình an mãi nhé
Còn mai sau nguyên vẹn anh trăng rằm