Làm Sao Thanh Tịnh

Một chút mây trời không đủ để
Làm mưa cho khắp thế gian nầy
Tôi dù lao lực cả tâm phế
Cũng chỉ buồn cho kiếp cỏ cây

Tôi biết trong em có mật
Và trong trời đất có thiên hương
Nhưng làm sao chúng bỗng tiêu thất
Khi tôi ngồi đợi chỗ hoang đường

Thôi không cầu kinh, tôi nhập mộng
Người một phương, mà, tôi muôn phương
Lòng tham đắng chát, trái tâm khổ
Làm sao rào cản để biên cương

Tôi làm sao có tôi thanh tịnh ?
Làm sao tôi nhốt trái tim mình ?
Lẽ nào một lúc ôm ngàn bóng
Cạo tóc du hành khắp thế gian…

Leave a Comment