Thì cũng được, những nụ cười nhún nhảy
Cuộc tình dài, dấu chấm phảy, không sao
Em ăn mít nhớ đừng ăn cả hột
Cái vị bùi, có lúc phải lao đao
Thì cũng được, kéo ra từ vĩnh cửu
Biết chừng đâu thêm một lối ra vào
Biết đâu chừng đầm lạch với non cao
Không còn nữa của một thời phân cách
Thì cũng được, không cần chi thu hoạch
Trái trên giàn thôi tặng lại cho chim
Bài tháng bảy, biết Quạ còn cố gắng
Làm cây cầu để đợi bước chân qua…
Thì cũng được, mai em về xứ sở
Nhúm tro tàn tan loãng một thời xa
Ta viết, nhớ, cho ngàn sau thủ thỉ
Có muôn điều ẩn mật tự lòng hoa