Ơn Em

Tôi đi rất tội, vô thường
Mang theo thiên cổ ngàn chương, cảm hoài…
Ngàn xưa có
Ngàn sau trôi
Hôm nay có
Chỉ mình tôi thấy nàng…

Hư không, mờ một chữ ” thường “
Mắt hồ thu
Mắt cô nương vẫn tròn
Lữ hành tôi
Những núi non
Những sông biển lạ
Những thành quách qua…

Phút giây trong diệu tưởng nầy
Ơn em bóng nắng mang đầy bóng thơ

Leave a Comment