Ta bay biến nhưng hình như tại gió
Thổi ta về bến cũ, bước chân xưa
Em không thấy, chỉ còn đây cây cỏ
Và ta ngồi chép chữ dưới cơn mưa
Ta đã mất thăng bằng từ dĩ vãng
Mất niềm tin ngay cả ánh trăng vàng
Ta cất dấu trong một ngày mê sảng
Làm thế nào đi nhặt cái hòa tan
Ta bất lực cùng em hay định mệnh
Mà quên đi ngay cả lối quay về
Sương trên áo, trên tóc người xô lệch
Cái mai còn giữ lại, bóng đời câm
Ta ngồi với, bàn tay không với tới…
Ta giờ đi nhặt nhạnh ở nơi nào ?
Em có lạ thấy ta ngồi tựa đá ?
Đem tâm tình to nhỏ với hư không…