Trăng- em – nỗi nhớ- bây giờ
Còn nguyên cố quận- bên bờ- thốn tâm
Em về theo lối sông xưa
Biết đâu dưới cỏ dư thừa bước chân…
Tôi đi- trên cánh hạc vàng
Hay tôi cười cợt mơ màng mà đi ?
Về đâu ?
Chỉ một kiếp nầy
Còn vô lượng kiếp- dài ngày
Nhớ thương
Trăng- em- tôi- chỉ bình thường
Tôi đang xóa dấu chiến trường- hôm qua