Cũng Hay Thôi

Cũng hay thôi,
Dù gì bây giờ những bước chân của anh ấy đã là thơ
Trên trang Facebook của tôi chỉ toàn mấy màu vàng, xanh, đỏ
Tôi không biết tôi nên hạnh phúc hay nên cầu nguyện
Cho những anh chị em của tôi trên xa lộ đang chờ đợi cúng bái
Một nhà sư

Tôi biết rất rõ trên quê hương của tôi không có nhiều nghĩa địa
Và tôi cũng biết thêm nghĩa địa chứa đầy âm khí không phải là mãnh đất cho người sống
Nhưng anh nói cùng những anh chị em của tôi anh đã thiền định ở nơi nầy
Anh nói anh không tụng Chú Đại Bi, không học Chú Đại Bi vi anh sợ sự đau xót của quỷ; và trời ạ, anh chị em tôi cho anh rất mực thiện lành- Anh – Một nhà sư theo Hạnh Đầu Đà lại không biết thần chú là dùng để gia hộ, độ trì, và cảm hóa…
Nhưng, tôi cảm ơn anh
Tôi cảm ơn những bài thơ từ bước chân anh trên trang mạng Facebook
Những bài bài không chữ lại trải dài cái thổn thức từ một kiếp nhân sinh, trên một đất nước rất cần sự có mặt của trái tim, những trái tim nhân bản, thuần khiết
Cảm ơn anh. Một thi sĩ không cần có một bài thơ nào
Cảm ơn anh, tôi chúc phúc cho anh, dù tôi biết cái anh tìm từ ngàn xưa đã có
Tôi không thích những tăng y lòe loặt; nhưng anh đã mặc nó rồi; không có gì, vì màu sắc sẽ phai đi

Tôi không viết thơ
Tôi đang hy vọng hương từ đất

Leave a Comment