NÓI CÙNG SINH NHẬT

Dẫu cho nước mắt hai hàng
Chưa từng một tiếng than van với đời
Không trách đất, chẳng giận trời
Âm thầm đi suốt một thời thiếu niên

Vọng về một cõi thần tiên
Trong tâm tưởng có một ngày bước ra
Cảm ơn bằng hữu phương xa
Những hồn hải ngoại, những lòng vân du…

Trong khoảnh khắc cảm ơn cùng địa ngục
Còn bao dung chưa đốt cháy linh hồn
Trong khoảnh khắc cảm ơn ngàn vết cắn
Vẫn chừa ra miền vĩnh phúc tươi xanh

Tôi và tôi và tôi
Bao nhiêu tiền kiếp
Đủ rồi ?
Vẫn chưa ?

Leave a Comment