Không Cùng Em Khóc

Tôi không cần thiết phải buồn với em đâu
Tôi không cần thiết phải buồn như em đâu
Có những buổi chiều luôn là tưởng vọng
Có những tâm tình muôn thuở hiến dâng

Em cứ buồn tự nhiên đi em
Và khóc nếu em cần phải khóc
Mùa thu trên đồi cao
Mùa thu trên mái tóc

Tôi chưa già đến lú
Tôi còn đọc những bản tin với trái tim cầu nguyện
Tôi còn đọc những bài thơ tình yêu là kẹo ngọt cho người
Tôi còn uống sương mai và thưởng thức hoa tươi
Tôi từng bước đi dần ra cửa tháp
Tôi cúng tế không cần chờ tháng chạp
Tôi gieo mùa không đợi đến mùa xuân…

Nhưng nếu em buồn mãi
Thời gian sẽ già
Tôi không tự mình có thể bước qua
Tôi ở lại không thể cùng em khóc

Leave a Comment