Mây Trên Trời Hãy Để Gió Đưa Trôi

Những tơ tưởng một thời đã chết
May ra còn đôi mắt em
Quá khứ không lớn được
Những trang thơ tật nguyền…

Đỗ Phủ- những con ngựa già hết thời xông trận
Và nàng- rách cả trăng thu
Và tôi- trở về với lặng
Tầm nguyên- chuyện cũng xa rồi

Đêm tí tách cùng nỗi buồn thiên cổ
Đêm phiêu du về lại với Sông Thoa
Đêm phiêu du về lại với Sông Trà
Đêm đào mộ muốn chôn mà khó lấp

Đã thấy rằng giả, tạm- cớ sao đau ?
Sao không gõ thiền thư như đã viết ?
Có nhiều thứ cho dù hối tiếc
Mây trên trời hãy để gió đưa trôi

Leave a Comment