Tôi cũng dự phần vào cổ tích đấy
Có bao nhiêu con thuyền chở đầy cổ tích ra khơi
Bao nhiêu hư cấu trên đời nầy đã thành sự thật
Bao nhiêu sự thật thần tiên vướng phải tật nguyền ?
Lịch sử thường rất xám ?
Rất nhiều màu xám đơm hoa
Tại sao tuổi trẻ đã già ?
Tại sao tuổi già mãi trẻ ?
Có những nỗi buồn không hề đơn lẻ
Có những con người vĩnh viễn cô đơn…
Trong thời đại hai chữ “ tôi là “ mang nhiều ngộ nhận
Dù nhìn bằng mắt bước bằng chân
Khi giải thích đi vào ngõ cụt
Đời từ buổi có phân thân
Dù vẫn viết như từng đã viết
Đành cùng con chữ bâng khuâng