Ta ngồi với nỗi buồn xanh
Và em mái tóc đã thành mây bay
Ta ngồi với đám cỏ lau
Thấy ta mái tóc một màu như bông
Rằng hoa muôn thuở vẫn hồng
Tiếc ta khó giữ tấm lòng thủy chung
Rằng sai
Từ buổi lên thuyền
Rằng đâu biết đã
Ngu ngơ chính mình
May còn búp nụ hồ tinh
Thì nên để trái tim mình rong chơi
Đúng sai là chuyện của trời
Yêu em ta cứ một đời yêu em