Cảm Tạ Huyền Hư

Vàng của nắng hay là vàng của áo
Vàng của em từ buổi sáng như tranh
Có nhiều thứ đi qua và chấm hết
Chỉ riêng em càng thắm thiết, không đành

Em rất ảo và thơ từ ảo phố
Em tuyệt mù như thơ tự mù sa
Em rất lạ buổi chim về đậu hót
Em phương nào hương lạc đến quanh ta

Em là nụ của mùa xuân rực thắm
Em là tình đánh động cõi thi ca
Em thánh nữ hay ma thần cũng được
Ta cùng em em nhàn dạo với bao la

Cảm tạ huyền hư đã sinh ra tri giác
Em cứ bên trời rất mực tài hoa

Leave a Comment