Một Cõi Phù Hư, Một Khối Tình

Đem mớ hổn độn ấy về giải mã
Như làm tình trong khu ổ chuột khác với làm tình trong công viên như thế nào ?
Anh đọc về Paris
Cho đến khi anh thấy dòng sông thơ mộng một thời kia
Trở thành một thứ hàng nhái

Hy vọng bây giờ sông Thoa, sông Vệ, sông Trà nước vẫn xanh
vẫn xuôi một dòng đến biển
hy vọng khói hương mang lời cầu linh hiển
cho những tâm tình xanh mắt, xanh môi…

Rất nhiều ý nghĩ đã cạn
Rất nhiều thứ đã trở thành mông lung
Trăng tuyết
Rất nhiều thứ đã trở thành nứt rạn
Tan vở dưới bàn chân
Mộ huyệt

Khi giới hạn mỗi ngày mỗi nhỏ
Dẫu tự do mỗi ngày mỗi phình ra
Cũng không thể giải mã sự trống vắng
Đành
Ôm em một ngày là còn lại với trăm năm
Ơn em một ngày còn lại với trăm năm…

Cảm ơn vườn cỏ hôm qua cắt
Cảm ơn Paris hôm nay nhặt
Một cõi phù hư, một khối tình

Leave a Comment