Thuở nhìn một góc băng sơn
Nhân sinh đơn giản
Cuộc đời là thơ
Bây giờ
Đời vẫn là thơ
Nhớ xưa trang sách
Từng tờ thốn tâm
Em, con nước chảy xuôi dòng
Còn nghe cát đá mang lòng nhớ thương ?
Tôi từ cách biệt quê hương
Viết như tưởng niệm
Đọc mừng
Có nhau
Có những thứ không làm sao cách biệt
Thôi mang cùng
Vô hạn
Những cơn đau
Có những thứ đã trở thành máu thịt
Em một lần
Tài nữ đến mai sau