Em về,giận quá, mở toang
Ai mà giải được
Thời nàng biếu không
Nge đồn, đá nói lời câm
Có người hiểu được
Lầm bầm sợ quên
Chuyện nàng kể lúc nửa đêm
Việc gì táy máy
Khoét tường mà nghe ?
Bài thơ thay một nụ tình
Hôn em mấy phát
Mai mình còn nhau
Ta quán tưởng về một trầm luân khác
Em không cần phải thế
Lệ đầy tay
Xuân rồi đấy, trái tim em phải mở
Để anh vào xây vội
Một lầu thơ
Đừng hỏi
Không là bí nhiệm
Để môi và mắt yêu nhau
Sự sáng tạo nào cũng cần có giống cái
Trong thế giới mê sảng nầy
Em là ngọn hải đăng