TÂM TÌNH BUỔI SÁNG

Nầy em, đã hết cô đơn ?
Nầy, em đã hết giận hờn ?
Em đã hoa hương cuộc sống ?
Và đẩy tình yêu lên đỉnh cao ?

Ơn em một thời được gặp
Ơn người một thuở giao lưu
Cũng may tinh cầu nhỏ lại
Đường chim tương đối ngắn dần

Thôi chôn nỗi buồn đi quách
Mùa xuân từng bước qua đây
Ta gọi đầu xuân là Tết
Kiêng khem cả sự châu mày

Nếu tin thánh thần có thật
Và tin còn có kiếp sau
Biết đâu bình minh lại sáng
Thân tình ngồi lại bên nhau

Anh vừa đẩy những bản tin vào hố sâu
Những bản tin không nên có trong ngày xuân ấy mà
Anh vừa gởi vào không gian muôn nụ hồng cho đất
Vào đời hai chữ “ tín tâm “

Bài thơ là “ cánh tay nối dài “
Là tín hiệu cho “ nẻo về của ý “
Bài thơ là “ màu của chung thủy “
Em hãy cùng anh nghe…

Leave a Comment