Lắm lúc mây ngừng, chim lặng
Gió lười thôi thổi, lá ngưng rung
Bao người mơ được thân là đá ?
Thức giữa thời không, thở với tình…
Lắm lúc ngồi xem chữ hiển linh
Thấy em cười nụ “ đủ yêu tinh ? “
“ trong anh thường có Hằng Nga hiện “
Và có kèm theo “ chỉ chúng mình “
Lắm lúc ngồi nghe chữ nói năng
Không hề khánh tận những trang văn
Cứ đi cho dẫu đi không đến
Hãy cứ yêu dù chiếc bóng ai
Lắm lúc thấy ra tù ngục cả
Chỉ là chật hẹp khác nhau thôi
Mời em “ trong ngục cùng nâng chén “
Uống nhé, chờ xuân; giữa ngục, hoa…