Đã Không Còn Nước Mắt

Tôi rất thích chơi trò chơi của Mỹ
Rằng nói ra không dấu giếm làm gì
Tôi không thích chơi trò chơi phù thủy
Tay cầm bùa miếng niệm chú lâm râm

Tôi rất thích hương thời gian thơm ngát
Hoa thời gian từng cánh nở kiêu kỳ
Tôi thích nhìn từng bước nhỏ ai đi
Vũ trụ đấy và bình minh ở đấy

Đôi lúc thích những tư duy sàn, sảy
Cũng nhiều lần nếm thử vị trường chay
Dù rất lâu đã biết vị lưu đày
Và tưởng vọng đã làm nên lá thắm

Tôi vốn thích được làm người say đắm
Từng câu thơ hay ở những trang văn
Đã mơ hồ có được những thân quen
Rồi chợt tiếc thấy ra màu ly biệt

Sẽ còn mãi thiên thu là thống thiết
Là ăn năn, là sám hối riêng mình
Đã không còn mang giấc mộng trường chinh
Sông núi ấy, một ngày, ta trở lại

Quyển sách đời từng trang dấu ái
Từng trang kinh trì tụng, chữ lu mờ
Từng nỗi buồn năm cũ hóa thành thơ ?
Cũng có thể đã không còn nước mắt!

Leave a Comment