Nhờ Em Mà Nhập Thế

Cứ tin rằng
Hạnh ngộ vào thơ
Tin, chết bỏ
Em nằm chờ đợi đấy…

Sai với đúng
Hạ hồi nhìn; phải, quấy
Ta cứ trồng cây cảnh
Chín tầng mây…

Có ai đó hôm nay buồn rất mực
Nằm ôm trâu không đất để trâu cày
Muốn khuyên chàng, không lại, biết đâu may
Trong tưởng vọng nhìn ra đời quá đẹp

Với cầu nguyện, tin lời thầy, cửa khép
Với tình yêu, thần thức, phải bung ra
Cũng nên cần những chuyến lãng du xa
Cứ hy vọng chẳng có gì tuyệt vọng

Dòng dòng nước chảy, dẫu muôn đời vẫn sóng
Trôi về đông hay sẽ lạc về tây ?
Tâm tình nầy, viết vội, gởi vào mây
Mưa xuống nhé, biết đâu nàng sẽ ướt

Từ cô tịch thấy ra điều ơn phước
Còn cô em là còn đấy những thiên đường
Còn cô nương là còn đấy văn chương
Còn cảm tạ, nhờ em mà nhập thế…

Leave a Comment