Tôi không biết đã mang bệnh từ đâu trở về nhà
Những ngày nầy thật mệt
Cái mũi làm eo làm xách
Nghẹt cầm canh
Tôi vẫn biết đời sống làm sao vui nhộn được mãi
Nhưng nếu thở được thỏa mái
Lại là một bài thơ rất mực tròn
Rồi vui vui chợt hỏi
Những nàng xinh đẹp ở trong tôi
Các nàng đang làm gì bây giờ