Đôi khi lầu các vinh hoa ấy
Làm nặng chiêm bao một kiếp người
Mai kia anh trả em về nguyệt
Và cả trăng vàng, cũng trả thôi
Cấm
Ngay cà tư tưởng của anh
Hãy cứ mang theo như thể đã
Và cứ tìm nhau để có nhau
Nhìn ngắm ngàn hoa mùa lễ hội
Những môi người hôn nhau