Khi không thể đào bới
Một kính cẩn tôn nghiêm ?
Một đầu hàng thất bại ?
Nàng gieo xuống những hạt mầm đã chết
Chàng tưới nước trong sự hy vọng
Đất nẩy mầm xanh
Thà cứ là mây trời
Bay đi và tan loãng
Đừng tơ tưởng nhân gian
Khóc cho ngày, chạng vạng
Đã không thể xoay thời, chuyển thế
Lại làm sao ?
Dù không thích hai từ mệnh, vận
Nhưng con đường nào dẫn lại lối mòn xưa ?
Quay về cố quận từ con chữ
Là chỗ lừa nhau buổi bước ra
Em cứ đốt và ta cứ cháy
Không việc gì thao thức sẽ trăm năm!