Chỉ Cần Có Em

Rồi có lúc em thấy ra âm thanh của đất, âm thanh của trời và âm thanh của biển khơi
Là tiếng hát ru em trong những chiều thấy mình chiếc bóng
Rồi có lúc em thấy ra âm thanh của gió ngàn, của mưa rừng, của giun, dế đã là hành trang mỗi sớm, trong ngày
Rồi có lúc em thấy ra âm thanh của chim muông kéo em về thần thoại, em rất vô tình đi về hướng chiêm bao
Rồi có lúc em nghe tiếng lòng trăn trở về một ngày có anh cùng vắng lặng cả muôn trùng

Như thường lệ anh ngồi đây mỗi sáng
Thức cùng thơ và thủ thỉ cùng thơ
Có những điều không hay, không biết, không ngờ
Lại chân thật và hiền ngoan đến thế

Anh mượn thơ, anh lau khô em nguồn lệ
Anh mượn thơ, anh to nhỏ cùng người
Không phải sắc màu chỉ một màu tươi
Nhưng nhìn ngắm thế gian mà đối đải

Có những điều một thời là phải, phải
Một thời qua là giấc mộng kê vàng
Có những điều mười năm trước đã sang trang
Giờ nhớ lại vội tay cầm bút viết

Có những điều như vô cùng tha thiết
Rất vô tình nhớ lại- thế mà quên!
Anh sẽ là ai trong vô tận bồng bềnh ?
Ai cũng được, có em là ấm cúng!

Anh đang mượn âm thanh về diệu dụng
Mượn sắc màu tô điểm lấy dung nhan
Anh mượn em, tha thướt ánh trăng vàng
Ngồi bên cạnh cùng anh, không phải nói

Leave a Comment