Có người nông dân đi xuống biển bắt ốc
Càng đi
Nước càng sâu
Có người nông dân đi vào rừng tìm tiên
Càng đi
Rừng càng rậm
Có người thi nhân đi hành hương
Mang về vuông lụa trắng
Thức mãi cùng đêm trường
Có chú thợ cày tháo cày bỏ
Sờ mó chuyện văn chương
Đụng đầu cùng đá tảng
Biến mất cùng khói sương
Có chàng thanh đặng khờ khờ
Yêu em đến tăm tối
Không hề thấy oán, hối
Tín tâm và lên đường…