Có người chỏm thơ người khác vi vu làm thơ mình
Cũnh như đánh trống trong thơ được đời khen hay
Có người dịch thơ ” Anh Lớn ” lấy du dương làm chính đã trở thành quốc bảo
Tôi đành nhai trệu trạo
Học cúng vái theo người
Cho tôi khóc cùng tổ quốc thơ của tôi
Hãy trả cho đời sự chân thật
Chẳng có gì buồn đau nếu có thể đi chân đất
Viết lời thi ca
Tôi biết bạn buồn khi hào quang bạn khiêng bị dập tắt
Nhưng bạn có tự tin và kiêu hãnh cơ mà
Khi chính mình, tự bạn, đã là hoa
Rất nhiều vương miện được kéo xuống
Rất nhiều vương hậu là ma
Rất nhiều hàng nhái, hàng mã
Rất nhiều, rất nhiều yêu tà
Chúng ta đã từng sống với
Cũng cần có lúc cho qua
Em cùng mùa xuân ở lại
Thơ và hương phấn bao la