Nụ cười Bác Tô Thẩm Huy tặng
Từ một chiều rất xám
Bỗng thấy ngây ngô về cái thuở mười lăm
Ca dao có nàng cởi áo
Sẽ buồn đến thế nào cho những lời khen “ phải đạo “
Sụp lạy Ông Bình Vôi
Nhưng nếu không cùng bái lạy Ông Bình Vôi
Anh chưa học tròn lễ nghĩa
“ Chích “ không thể nào qua “ Phi Lạc Sang Tàu “
“ Sáo “ không thể nào qua “ Kim Vân Kiều Lục “
“ Sông giang hà khúc trong, khúc đục “
Ngồi phương tây mà nhức nhối phương đông…
Chúng ta thật cần những nụ cười xanh
Sẽ quên hết như những tầng mây xám
Có mặt trong ngày rồi sẽ trôi qua
Có mặt trong ngày tưới nước cho hoa
Chúng ta bên nhau với lòng độ lượng
Trên mỗi trang văn chỉ có thân tình…