Vạt Nắng

Gió vẫn thổi và bão sẽ đến
Mây vẫn trôi và mưa sẽ về
Mặt trời lên cao, mặt trời mọc, lặn
Mùa thu rồi sẽ qua đi
Bốn mùa vẫn thế

Trong hành trình vô lệ, là đâu
Em hỏi vì sao nước chảy qua cầu
Chỉ để lại rong rêu phù phiếm
Em hỏi vì sao muôn ngàn bí nhiệm
Chỉ có ở ngày xưa

Rất nhiều điều không thấy, không nghe, không biết
Chẳng thể làm sao đối diện với vô cùng
Biển thì đầy là lệ tháng năm chung
Muối đủ mặn cho nồi canh thêm vị ngọt

Anh rất muốn cùng em viết lời xa xót
Những vết sẹo cuộc đời cùng những nhát dao đâm
Nhưng để làm gì khi tảng đá lặng câm
Người nối theo người tháng ngày mua bán

Anh vẫn làm thơ trong ngày hữu hạn
Chúc tụng thanh xuân, chúc tụng nụ cười
Hãy làm nóng chính mình và phân tán những mầm tươi
Đi, đi đến, những tài hoa son trẻ

Chỉ một phần trăm trở về đất mẹ
Cũng là thăng hoa trong thao tác của muôn đời
Sợi nắng trong ngày, sợi nắng đang rơi
Ngàn sợi nắng nơi anh là vạt nắng

Leave a Comment